VÌ SAO TWENTY GENERATION RA ĐỜI?

Gần đây nhiều bạn inbox mình hỏi về kinh nghiệm dưỡng ra các kiểu, thường khi kết thúc buổi trò chuyện luôn sẽ thế này:

– Ngọc có bán mỹ phẩm không?

– Hiện tại mình không bán gì hết bạn ơi, nếu có thì cũng là chuyện của vài năm sau khi mình đã tích lũy đủ kinh nghiệm và số vốn thì mới mở một shop nhỏ trên shopee, chỉ bán những món mình dùng thấy tốt thôi.

Vậy Ngọc có nhận viết review cho nhãn hàng không?

– Mình có viết review cho một vài brand, nhưng yêu cầu đầu tiên luôn là phải gửi sản phẩm cho mình test, dùng okie thì mình mới review. Bên đối tác cũng phải tôn trọng trải nghiệm thực tế của mình, có sao nói vậy chứ không được bắt mình viết kiểu PR cho nhãn hàng.

– Sao Ngọc không thử đặt link mua hàng ở mỗi bài review để ăn hoa hồng từ các shop mỹ phẩm?

– Mỗi sản phẩm đều có ưu điểm và nhược điểm, với nó còn tùy thuộc vào làn da của mỗi người nữa. Nhiều khi mình dùng thấy okie nhưng bạn khác dùng không hợp, lỡ mua theo mình rồi phí tiền phải làm sao. Chưa hết, mình không rành về nguồn gốc sản phẩm các shop nhập khẩu, lỡ đặt link khiến mấy bạn mua nhầm hàng giả thì mình mang tiếng chết:(((

– Làm web tốn thời gian lắm, mà không đặt mục tiêu kiếm tiền có phí không Ngọc?

– Thật ra lúc nhỏ mình rất đen, đi học luôn bị gọi là “Miên” nên buồn lắm. Lần đầu tiên mình dùng mỹ phẩm là năm lớp 8, phải nhịn ăn sáng cả tháng trời mới đủ mua một hủ kem dưỡng trắng trong siêu thị, đáng tiếc dùng không hợp với không biết chống nắng nên da càng đen hơn, mỏng đi thấy rõ. Mình phải loay hoay tới 3 – 4 năm, da hư 7749 lần, có bao nhiêu tiền làm thêm cũng đổ vào mỹ phẩm mới rút ra được kinh nghiệm như bây giờ. Mình biết bây giờ nhiều bé học sinh – sinh viên cũng như mình hồi xưa, cũng muốn đẹp lên nhưng không biết bắt đầu tư đâu. Đa phần đến shop mỹ phẩm thì các nhân viên chỉ muốn push sale càng nhiều càng tốt thôi chứ đâu quan tâm da bé như thế nào, bé phải nhịn ăn bao nhiêu buổi mới mua được một món mỹ phẩm. Mình biết cảm giác bị body-shaming buồn đến mức nào, mình biết cảm giác bạn rất rất cố gắng làm đẹp nhưng sai hết lần này đến lần khác mà không ai chỉ mình nó thất vọng đến mức nào. Thế nên, mình muốn build một cái web chia sẻ tất tần tật những gì mình trải qua, những kinh nghiệm mình tích lũy được cho mọi người tham khảo. Có thể loại da của mình nó không giống với một số bạn nên đôi khi làm theo mình chưa chắc hiệu quả 100%, nhưng mình có thể cam đoan, những gì mình chia sẻ đều xuất phát từ kinh nghiệm thực tế, không có bất kỳ mục đích bán hàng hay vụ lợi gì cả:))

Bây giờ rất hiếm người không đặt lợi ích lên đầu tư Ngọc (đây là có bạn inbox khen như vậy nhoa, chứ mình không có tự khen nhoa ^ ^)

– Mình không tốt như bạn nghĩ đâu. Giúp người khác cũng là tự cứu lấy chính mình. Cuộc đời mình phế lắm, có lúc gần như tuyệt vọng muốn buông xuôi luôn vì cảm thấy bản thân quá bất tài vô dụng. Học thì trầy trật mãi mới qua môn, đi đường thì lạc như cơm bữa, hát không bao giờ đúng nhịp, chơi bài luôn về chót, học chơi cờ tướng cả tuần lễ vẫn chưa nhớ hết mặt mấy con cờ… Thứ duy nhất mình có thể bám vếu vào để tự nhủ bản thân không đáng bị “vứt đi” chính là biết viết lách một xíu và kinh nghiệm về skincare thôi. Chí ít, khi làm blog này, mình có thể giúp ích cho một vài bạn nữ, tạo ra một tí xíu giá trị cho cuộc sống này. Các bạn không biết đâu, có lần mình định qua nhà chị chơi ở đường Mai Chí Thọ mà không biết sao chạy một hồi tới Xa Lộ Hà Nội luôn. Mình loay hoay cả buổi tối mà không tìm được đường về, mở Google Map thì nó chỉ một hồi lạc vô đường vắng hoe, tối thui không một bóng người. Cuối cùng bạn trai phải bật định vị lên để đón mình về. Bạn ấy không cảm thấy phiền gì cả, còn động viên mình ai mà chả lạc đường nhưng hôm ấy mình tuyệt vọng vô cùng. Một đứa mà ngay cả cái đường đi cả chục lần còn lạc được thì có thể làm được trò trống gì. Chẳng lẽ cả cuộc đời mình phải có người khác kè kè theo sau để bảo bọc hay sao. Nhưng cũng chính hôm ấy, khi mình đang trùm chăn khóc bù lu bù loa trong phòng thì nhận được tin nhắn của một bạn user gửi cho mình. Lần trước mình có gợi ý cho bản về quá trình trị mụn, bản nói da ổn hơn rồi, cảm ơn mình rất nhiều. Bản nói trước đó nhắn tin nhiều nơi lắm rồi, chỗ nào cũng bán hàng, chỉ có mình là chia sẻ thật lòng. Đó là giây phút mình nhận ra bản thân vẫn còn có giá trị, những gì mình đang làm đều có ý nghĩa hết. Nếu mình không đủ thông minh, không thể làm gì lớn lao để thay đổi thế giới hoặc khiến gia đình nở mày nở mặt thì chí ít hãy sống tốt và đóng góp cho xã hội từ những điều nhỏ bé. Qua đây, mình cũng xin gửi lời cảm ơn đến các bạn đã từng inbox và dành lời khen cho mình. Không chỉ mình giúp các bạn đâu, mà chính các bạn cũng giúp mình lấy lại được tự tin mà mình đã đánh mất từ rất lâu rồi á.

– Vậy sau này có định phát triển web thêm gì không Ngọc ơi?

Hiện tại mình đang làm trong công ty phân phối mỹ phẩm, vừa được test nhiều sản phẩm vừa tích lũy thêm kinh nghiệm về ngành làm đẹp. Có thể 3 năm nữa, khi mình 28 tuổi sẽ kết hôn và sinh con, khi ấy mình không làm ở công ty nữa mà tự mở một shop mỹ phẩm nhỏ, chỉ bán những món bản thân dùng tốt thôi. Không đạt mục tiêu gì cao sang, chỉ cần mỗi tháng đủ tiền lo cho bản thân, con cái và tặng một ít cho các trạm cứu trợ chó mèo là được. Mục tiêu của mình vẫn là dù bạn có mua mỹ phẩm hay không vẫn có thể inbox để mình chia sẻ kinh nghiệm skincare và không bao giờ lôi kéo khách hàng mua sản phẩm để bản thân lấy lời. Thậm chí, nếu bạn định mua mỹ phẩm mình bán mà mình thấy không hợp cũng sẽ khuyên bạn không mua. Thật ra không phải mình tốt đẹp gì đâu. Bây giờ shop nào cũng lôi kéo khách hàng, muốn bán cho bằng được, mình đi theo hướng ngược lại, khách thấy mình chân thật sẽ càng tin tưởng mình hơn. Đó là chiến lược đường dài đó. Haha, nhưng đây là chuyện của mấy năm sau, vật đổi sao dời chưa biết thế nào nữa. Hiện tại thì mình không có buôn bán gì hết nha:)))

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *